Bobby Moore được biết đến là cầu thủ thi đấu ở vị trí trung vệ, mà nền bóng đá Anh may mắn sở hữu được. Sinh ra với sứ mệnh trở thành cầu thủ bóng đá tài năng, Moore chưa bao giờ làm người hâm mộ phải thất vọng. Điều mà họ có thể bàn luận về ông là một cầu thủ tài năng hơn người, sở hữu những kỹ thuật chơi bóng hiếm có. Thời điểm vinh quang nhất trong sự nghiệp, Moore là cỗ máy chuyền bóng trúng đích đến từng milimét. Thành công nhất trong sự nghiệp của cỗ máy biết chơi bóng này, phải kể đến câu lạc bộ West Ham United. Ngoài ra, tài năng trẻ này cũng là đội trưởng đội tuyển quốc gia Anh vô địch World Cup 1966.
Thông tin cá nhân
Robert Frederick Chelsea Moore sinh ngày 12 tháng 4 năm 1941 – 24 tháng 2 năm 1993 tại thành phố Barking, nước Anh. Là cố cầu thủ vang danh một thời của nền bóng đá Anh. Chàng trung vệ sở hữu trong mình những kỹ thuật chơi bóng vượt trội và cực kỳ thông minh, những pha đi bóng và chuyền bóng trúng mục tiêu, kèm theo những cái lắc đầu cực mạnh hủy diệt đối phương. Tài năng và sự vượt trội của bản thân, đã giúp Moore thành công rực rỡ trên tại các câu lạc bộ cũng như tại đội tuyển quốc gia Anh.
Con đường sự nghiệp

Khi còn học tiểu học, Moore đã bắt đầu chơi bóng cùng bạn bè tại trường học của mình. Tài năng trẻ sớm được nhìn nhận vào năm anh ta 15 tuổi. Gia nhập West Ham United và lần đầu tiên được ra sân vào năm 1958. Và đây cũng là câu lạc bộ chàng trung vệ này gắn bó lâu nhất trong sự nghiệp của mình.
Moore ra sân trong màu áo West Ham 600 trận trong nhiệm kỳ 16 năm. Một con số kỷ lục về số trận thi đấu của một cầu thủ cống hiến cho một đội bóng. Bởi lẽ, chính trình độ đã thay Moore nói lên tất cả. Chàng trai trẻ ngày ấy thay người hâm mộ ẵm trọn tất cả các danh hiệu cao quý về cho ngôi nhà thứ hai của mình.
Con đường khẳng định tên tuổi
Ngôi nhà thứ hai là cuộc chơi khốc liệt của một chàng trai tuổi đôi mươi và cũng chính là thành công của chàng trai ấy. Ẩn mình trong con số 6, Moore thi đấu miệt mài trong vai trò của một người kết nối. Các đường bóng của West Ham, hầu hết đều được người trung vệ này điều phối một cách hợp lý. Và điều đương nhiên, với sự vượt trội Moore thể hiện trên mỗi trận bóng, The Hammers đều có được những kết quả tốt đẹp.
Đỉnh điểm là giai đoạn 1964 – 1965, khi phong độ của Moore đang ở đỉnh cao, ông đã cùng các động đội mình liên tiếp giành được các chức vô địch danh giá nhất cuộc đời cầu thủ chỉ trong 2 mùa giải. Tiêu biểu là cúp C2, FA cúp, siêu cúp Anh. Sự nghiệp của chàng trung vệ tiềm năng cũng từ đó mà sang trang.
Khẳng định vị trí tại Tam Sư

Với một phong độ thi đấu ổn định, Moore được gọi lên đội tuyển quốc gia Anh vào năm 21 tuổi. Tuy nhiên, vào thời điểm này ngòi nổ của West Ham chưa được tin tưởng nhiều và không thể đối đầu lại các đàn anh dày dặn kinh nghiệm. Năm 1962, là lần đầu tiên Moore được thi đấu cho đội tuyển Quốc Gia Anh trong một trận giao hữu. Như một phép thử về trình độ, một năm sau Moore được ra sân chính thức trong màu áo đội tuyển. Chắt chiu từng cơ hội được ra sân để thể hiện, dần dần Moore đã trở thành một nhân tố hạt nhân không thể thiếu trong đội hình chính thức của đội tuyển Anh.
Thành công trong giải đấu nóng nhất hành tinh
Sự nghiệp của Moore có lẽ đáng chú ý nhất, là thời khắc ông cùng đội bóng Tam Sư giành chiếc Cúp Vô địch World Cup 1966. Chiếc Cúp danh giá đầu tiên, mà nền bóng đá của đế quốc mặt trời không bao giờ lặn sở hữu. Với phong độ xuất sắc mà Moore đang biểu diễn tại West Ham, ông trở thành thủ lĩnh của đội tuyển Anh năm đó. Lần lượt đánh bại các đối thủ để đưa đội tuyển tiến gần hơn với chức vô địch, Moore đã phô diễn hết tất cả các kỹ năng nổi trội của mình.
Thủ quân vĩ đại
Trong những trận đấu quyết định, Moore đều làm nên chuyện. Phép nhiệm màu đã xuất hiện trong trận chung kết World Cup 1966 giữa Anh vs Đức. Với sự nhạy bén và khả năng đọc tình huống trong một thoáng các cầu thủ tuyển Anh bị phạm lỗi, nhận thấy đối thủ đang mất tập trung, Moore nhanh chóng thực hiện quả đá phạt nhanh giúp Hust ghi bàn vào lưới đối phương.

Bàn thắng đã giúp tuyển Anh sang bằng tỷ số. Sau đó trong một thế trận Anh đang dẫn trước 3-2, vào những giây phút cuối của trận bóng và đội tuyển Anh dường như đã một tay chạm đến chức vô địch. Không còn gì để mất, tuyển Đức ào lên tấn công nhưng kết quả bóng lại đến chân Moore trong một tư thế đón bóng ở tầm cao 36m. Khi xung quanh chàng trung vệ này là những tiếng la hét phá banh, thì cái đầu lạnh của Moore lại chuyền cho Hust. Không có gì bàn cãi khi Hust ấn định tỷ số 4-2 nghiêng về tuyển Anh. Qua đó xuất sắc mang về chiếc cúp danh giá cho đội tuyển Anh.
Vẻ cao quý của một người hùng
Giành chiến thắng đầy thuyết phục trước một đội bóng Tây Đức hùng mạnh. Moore và các đồng đội đã mang niềm tự hào to lớn về cho đất nước Anh. Là chàng trung vệ oai hùng trên sân bóng, thế nhưng lại trở thành một người đàn ông lịch thiệp phía ngoài đường pitch. Trong giây phút tận hưởng vinh quang, Moore vội vàng lau tay thật sạch trước khi bắt tay với Nữ hoàng Elizabeth II và nhận chiếc Cúp danh giá. Chỉ một hành động nhỏ, nhưng lại để lại sự tinh tế của một cầu thủ đang ở đỉnh cao của sự nghiệp.
World Cup 1966 trong hình ảnh nhà vô địch
Một bức tượng đồng về bốn chàng cầu thủ Bobby Moore, Geoff Hurst, Martin Peters và Ray Wilson được dựng lên và đặt tại sân vận động Boleyn Ground. Như một cách mô tả lại chiến thắng vang dội tại World Cup 1966 và sự tôn trọng của đất nước Anh dành cho những con người vĩ đại đã làm nên chiến thắng này. Rồi đây, sẽ có những chiến thắng khác làm lu mờ đi chiến tích năm ấy, nhưng những bức tượng đài này lại sống đời cùng với đất nước Anh.
Bức tượng đài vĩ đại
Moore không phải là chàng cầu thủ có ngoại hình vượt trội, bên cạnh đó tốc độ cũng chẳng hề trở thành ưu điểm của người hùng Xứ Sương Mù. Ngược lại ông có bộ óc biết đọc trận đấu siêu đẳng, có khả năng khóa chặt những đường lên bóng của đối phương và tích cực tham gia tấn công. Không chỉ vậy Moore còn có khả năng chơi bóng bằng đầu cực đáng sợ. Thậm chí tại thời điểm ấy, Moore là một trong số các cầu thủ sở hữu khả năng đánh đầu tốt bậc nhất. Các thế hệ bóng đá trẻ sau này, luôn lấy Moore làm hình tượng để học hỏi theo.

Không thể phủ nhận những cống hiến của chàng trung vệ lõi lạc cho nền bóng đá Anh và thế giới. Và để giới trẻ lấy phong cách thi đấu của Moore làm hình tượng. Một bức tượng đài về Moore đã được xây dựng và đặt tại phía ngoài sân vận động Wembley như một sự tôn trọng và tưởng nhớ về chàng trung vệ tài năng này.
Sau ánh hào quang
Moore lựa chọn giã từ sân cỏ vào năm 1978 và bắt tay vào sự nghiệp huấn luyện viên. Tuy nhiên những bước đầu trong hành trình làm huấn luyện viên của ông không mấy khả quan đối với 2 đội bóng Eastern AA, Oxford City.
Năm 1984, Moore lựa chọn ngồi vào chiếc ghế nóng của Southend United. Trong mùa giải đấu trí quyết liệt của mình, Moore cũng chẳng thể làm nên chuyện khi các học trò của ông chỉ về thứ 9. Sau đó, Moore được đề nghị nằm trong ban hội đồng của đội bóng thay vì làm huấn luyện viên. Và đây cũng là công việc của ông cho đến những ngày cuối đời.